Tả Thính Hàn cũng không hiểu rõ lắm quy tắc của trang sức, nhưng nếu đã nói không phải vòng tay, vậy thì chắc chắn không phải.
“Hồi lâu trước có một phong tục dân gian, tương truyền bắt nguồn từ một nữ quan bị bắt làm tù binh sau khi quốc gia bị tiêu diệt. Khi nắm được tình báo quan trọng trong địch quốc, nàng đã giấu thông tin vào một chiếc vòng có cơ quan bí mật, đeo ở cổ chân, qua mặt được kiểm tra mà truyền tin ra ngoài. Từ đó, người ta bắt đầu phân biệt vòng tay và vòng chân bằng cách sử dụng thiết kế khóa ẩn.” Hệ thống giảng giải.
Bạch Vãn Sương hiểu ra, sờ vào mặt trong nơi có cơ quan, vòng ngọc xương cốt khẽ “cạch” một tiếng mở ra từ giữa.
Nàng ngồi xổm xuống, vén ống quần, đeo vòng lên cổ chân, vừa đứng dậy đã thấy Tả Thính Hàn quay lưng bỏ đi.
Nàng không nghĩ nhiều, bước lên hỏi hắn mấy chỗ trước đó chưa hiểu rõ, hắn đều kiên nhẫn giải thích, bầu không khí giữa hai người cũng hòa nhã dịu dàng.
“Tiểu sư điệt ngoan, kiểu tóc của ngươi khá độc đáo đấy. Sư tôn của ngươi đâu rồi? Ta có chút việc muốn tìm hắn.” Hôm nay Tống Thanh Sinh khoác áo mỏng màu ô thanh, dung mạo ôn hòa lại lộ thêm mấy phần mềm mại, trong mắt tràn ngập ý cười.
Bạch Vãn Sương dừng kiếm, có chút ngượng ngùng. Nàng vẫn chưa học được cách buộc tóc, không phải không buộc được, mà là buộc xong hay bị bung ra, mỗi lần bung đều phải vội vàng dùng tay quấn lại, trông rất không chỉnh tề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT