“Đồ nhi không kén ăn đâu, mật ong thì làm gì khó ăn được chứ.” Bạch Vãn Sương mở một vò ra nếm thử, hương ngọt ngào lan tỏa, ngoài vị ngọt ra thì nàng cũng chẳng cảm ra gì khác.
Dù sao ăn ngon là được rồi.
Tả Thính Hàn ngồi xuống chậm rãi thưởng trà, giọng nhẹ nhàng: “Giờ có thể nói thật với vi sư rồi chứ?”
Bạch Vãn Sương sững lại.
Thì ra chuyện đó vẫn chưa qua sao? Ha ha ha...
Nàng mấp máy môi, ánh mắt lay động, nhất thời chẳng biết nên mở lời từ đâu, chẳng lẽ phải nói toạc ra là mình “khu trĩ” một phát móc luôn tim người ta à?
Đang đảo mắt tìm cớ chuồn đi cho lẹ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play