Đêm khuya gió lớn, trên không trung lại càng thêm lạnh. Phi hành suốt dọc đường, dù thế nào cũng khó tránh cái rét ngấm vào người.
Chóp mũi Bạch Vãn Sương đã đông đỏ cả lên, song nàng vẫn nhoẻn miệng cười: “Không lạnh đâu, hạ xuống là sẽ ấm thôi.”
Ba người còn lại cũng nối gót đáp xuống, trông thấy cảnh này không khỏi cảm khái. Nếu không phải vì người nọ thu nhận đồ đệ, thật khó mà tưởng tượng nổi Vân Thanh chân quân băng lãnh như sương giá cũng có một mặt dịu dàng đến vậy.
“Tham kiến sư thúc.” Cả ba cùng hành lễ.
“Ừ.” Tả Thính Hàn khẽ đáp, dẫn bọn họ đi vào.
Mạnh Văn Châu vẫn đang xử lý công vụ, trông thấy bọn họ trở về, ai nấy đều thần sắc ổn định, tinh thần phấn chấn, liền mỉm cười hỏi: “Cảm giác thế nào? Nói thử xem lần này tình hình ra sao.”
Ba người đưa mắt nhìn nhau, nhưng Vân Thanh chân quân vẫn còn ở đây, rốt cuộc có nên nói thật không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play