Tứ cô nương dĩ nhiên là hôm qua lúc đến Tưởng phủ thỉnh an, có nghe được vài lời đồn đãi. Tuy hiện nay Trương thị đang đảm trách quản gia, nhưng muốn được Tưởng thị giao quyền cũng chẳng dễ dàng như vậy.
“Nghe nói biểu huynh họ Hàn vừa qua tỉnh thí, tài năng xuất chúng lắm thay.”
Nếu chỉ là lời khen xã giao thì không nói làm gì, nhưng nghe xong câu này, Mai Phán Nhi lại chỉ biết cười khổ nhìn Tứ cô nương.
Tứ cô nương vốn biết chuyện trong sách: Hàn Hiệu – tức Hàn Thất Lang – sau này sẽ được phong tước Quốc công, làm tới chức trọng trong triều, đỗ tiến sĩ triều Tống, quả là người có tiền đồ sáng lạn. Phụ thân y giờ cũng vừa thăng làm quan Hộ bộ, biểu tỷ  lại chính là ngoại tôn nữ của lão phu nhân Hàn thị. Nay hai người họ được xem như là môn đăng hộ đối.
Mai Phán Nhi lại nói: “Tứ nhi, chỉ sợ người ta là vì muội đó.”
“Nào phải là muội?” Tứ cô nương khẽ lắc đầu. Trong sách không hề chép rằng nàng sẽ gả cho người đọc sách, mà là bị gả cho đại tỷ phu làm thiếp sau khi đại tỷ qua đời.
Đến mùng Một năm ấy, Cẩm Nương theo phụ mẫu đến Bắc Châu – vùng Phong Khâu ngoài thành du xuân. Nơi đó sầm uất, các hàng quán dọc đường đều bày biện đủ loại trâm hoa, ngọc ngà châu báu, xiêm y tơ lụa, cùng vô số trang sức tinh xảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play