Phùng Thắng tự biết bên nhà trai, địa vị cao hơn bên nhà gái, cho nên chỉ cho người đến xem mặt nhà gái, còn đối với nhà gái lại không hề báo trước, chờ đến sau khi yến hội tàn mới đem chuyện ra bàn với Ngụy Hùng và La Ngọc Nga.
Trong mắt chàng, Ngụy Hùng là người không có chủ kiến, cái gì cũng gật gù thuận theo. La Ngọc Nga tuy có chút tính tình, nhưng tầm nhìn thiển cận, bình thường vẫn chịu nghe lời chàng. Còn như Cẩm Nương, chàng lại càng không tính tới. Việc này chàng làm không phải vì lợi lộc gì, chỉ đơn thuần xuất phát từ ý tốt.
Cẩm Nương và mẫu thân đều không hay biết những chuyện ấy. Các nàng cùng các phụ nhân khác đang dùng bữa nơi tiểu viện phía sau, trên bàn món ngon đầy đủ. Tam thẩm mẫu cầm đũa không ngừng, trong khi mẫu thân của nàng thì văn nhã hơn nhiều, bởi trong nhà hiện nay chẳng thiếu gì nước luộc.
Trên bàn có một món tạc viên, ngoài giòn trong mềm, không quá mặn cũng chẳng quá nhạt. Cẩm Nương nói: “Món tạc viên này chế biến khéo, không có hạ hồ, còn ngon hơn lần trước ăn, khi ấy viên tròn bên ngoài lại phủ đầy nước sốt.”
Vinh Nương cười đáp: “Muội thích là tốt rồi, tới, ở đây còn có phần xôi ngọt thập cẩm, muội nếm thử xem.”
Nói rồi làm bộ muốn gắp cho nàng, nhưng Cẩm Nương vội ngăn lại: “Để muội tự gắp là được rồi.”
Vinh Nương lại lên tiếng khen: “Nhị thẩm mẫu, con thấy dạo này da dẻ Cẩm Nương trắng nõn ra không ít, quầng mắt cũng chẳng còn thâm đen như trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT