Đào chưởng quầy vốn dĩ không để tâm, nhưng thấy các túi tiền của Cẩm Nương đường kim mũi chỉ đều tinh xảo khéo léo, lại phong cách đa dạng, trong lòng vừa động, đang định mở lời thì La Ngọc Nga đã kịp thời lên tiếng vì nữ nhi:
“Chưởng quầy, nữ nhi của ta chính là tú nương xuất thân từ Văn Tú viện, đâu phải hàng thợ may tầm thường.”
“Thì ra là tú nương Văn Tú viện, ta nhìn tay nghề khéo léo cũng đã muốn đặt làm rồi, nay nghe ra xuất thân lại chính quy như thế, càng yên tâm hơn.” Đào chưởng quầy lúc này liền không chút do dự.
Cẩm Nương lại đưa tấm mộc bài mới làm ra cho chưởng quầy xem, càng khiến việc ký kết khế ước tiến hành thuận lợi.
Khế ước lần này không phải là hợp đồng thuê người, mà là khế ước phân chia lợi nhuận từ việc mua bán. Theo đó, toàn bộ vải vóc, tơ sợi và vật liệu phụ liệu mà Cẩm Nương cần đều có thể đến lấy ở Cẩm Tú Các. Có điều, nguyên liệu ở đó cũng chỉ là những loại vải cơ bản, nếu muốn mua loại tốt hơn từ các tiệm vải bên ngoài thì chỉ cần báo sổ là được.
Cẩm Nương sau đó ghé kho của Cẩm Tú Các xem qua, cảm thấy nguyên liệu nơi này quá phổ thông, không có gì mới mẻ, bèn dắt phụ mẫu cùng đến các cửa hàng ngoài phố chọn thêm vài xấp vải chất lượng tốt.
Trên đường trở về, La Ngọc Nga vẫn không ngớt quan sát nữ nhi, thấy nàng ứng đối người ngoài đĩnh đạc tự nhiên, lời lẽ vừa phải mà lại trúng trọng điểm, mạch lạc lưu loát, không hề rườm rà. Trong lòng cảm khái — nữ nhi qua ba năm, quả thật thay đổi lớn lao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play