Cẩm Nương ở bên ngoài dạo một vòng, bụng đã sớm đói meo. Vừa thấy Trần nương tử vẫy tay, nàng tưởng mình đã ra ngoài khá lâu, vội vàng chạy trở về, đi theo Trần nương tử tiến vào thứ gian.
Không ngờ trong phòng bên cạnh lại vang lên tiếng ầm ĩ, Cẩm Nương vừa bước vào đã thấy nhi tử của Ngô thị là Chu Cần Chi mặt mũi đỏ bừng, bộ dạng như thể bị thức ăn mắc nghẹn trong cổ họng. Ngô thị quýnh đến độ bó tay không biết làm sao, nhũ mẫu thì luống cuống đập lưng, lại còn phải dùng tay moi miệng...
Đây rõ ràng là trường hợp bị nghẹn nghiêm trọng, cần phải dùng đến phương pháp cấp cứu Heimlich. Nàng liếc mắt nhìn sang Tứ cô nương, thấy nàng ta tuy sốt ruột nhưng hình như hoàn toàn không nghĩ đến việc ra tay cứu giúp. Cẩm Nương thấy đứa trẻ đã bắt đầu không ổn, lập tức bước tới, nói:
“Nhị phu nhân, đệ đệ của nô tỳ từng bị mắc nghẹn, phụ thân nô tỳ cũng từng dùng phương pháp này để cứu. Xin cho phép nô tỳ thử một lần, được không?”
Ngô thị lúc này đã tuyệt vọng, lại thấy là Cẩm Nương thì lập tức gật đầu: “Ngươi mau tới đi.”
Tưởng thị đương nhiên có phần không đồng tình, nghĩ nếu người phía bên mình xung phong, chẳng may xảy ra sơ suất làm hại đến độc đinh của nhị phòng thì không thể nào gánh nổi trách nhiệm ấy. Bèn mở lời ngăn cản:
“Cẩm Nương, ngươi có chắc chắn không đấy?”
“Đại phu nhân, lúc này không thể chần chừ nữa rồi.” Cẩm Nương đẩy nhũ mẫu sang bên, biết hài tử đã hơn một tuổi, có thể tiến hành thao tác từ phía sau. Bản thân nàng lại mập mạp, sức lực dồi dào, bèn đặt nắm tay vào vị trí trên rốn hai ngón tay, dùng sức ấn mạnh. Một khối mứt đường liền theo đó bắn ra, đứa nhỏ lập tức “Oa” một tiếng khóc òa.
Cẩm Nương ôm ngực, cả người cũng thở phào nhẹ nhõm. Mọi người trong phòng ai nấy cũng thở dài một hơi như trút được gánh nặng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play