Một khi đầu óc thanh tỉnh, hắn liền cảm giác đám người kia chẳng mang thiện ý gì.
Việc này vẫn là nhờ Định ca nhi thông suốt hơn người. Lúc hắn thi tiến sĩ, chẳng ít người đồn đoán hắn nhờ vào cửa sau, dựa thế mà vào. Khi ấy, Định ca nhi chỉ cười, nói:
“Cứ để mặc họ cười chửi, ta làm quan cho tốt là được. Dăm ba năm nữa, e rằng bọn họ lại phải nhờ đến chúng ta thôi.”
“Lời ấy, thật chí lý.” Ngụy Thất Lang chân thành tán thưởng.
Con gái đã được gả vào nhà khác, bất tri bất giác, hắn và thê tử cũng đã đến tuổi trung niên. Khi tuần hưu, cả nhà lại về phủ nhạc phụ nhạc mẫu dùng bữa.
Nhắc đến nhà ngoại, trong ký ức của hắn, nhạc mẫu luôn là người ôn hòa, hết lòng vì con cái. Vậy mà nay nhìn lại, tựa hồ từ sau khi con cháu trưởng thành thành thân, bà liền không còn can thiệp nhiều như xưa. Nhiều nhất cũng chỉ giúp đỡ lớp con cái, còn đến tôn tử tôn nữ thì gần như buông tay mặc kệ.
Ngụy Thất Lang không khỏi thắc mắc, liền hỏi thê tử:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT