Lúc trước, Định ca nhi tính chuyện tương lai, trong nhà huynh trưởng cùng tẩu tẩu thường xuyên không ở, hắn vừa lúc có thể ở lại hầu hạ song thân. Về phần Ngô thị, dung mạo thanh tú, tính tình cương nghị, tuy nói không đến mức thật lòng thương yêu, nhưng lại cảm thấy cực kỳ thích hợp làm nội trợ.
Ngô thị không linh hoạt tháo vát như đại tẩu, song rất biết giữ lễ nghĩa, việc không nên hỏi thì một câu cũng không dám quá lời, sự gì không thuộc bổn phận cũng tuyệt không nhúng tay, đặc biệt khéo xử sự với người bề trên. Trong nhà để nàng đảm trách việc quản gia, nàng cũng cẩn trọng làm việc, đâu ra đấy, trật tự gọn gàng. Như thế, mẫu thân phó thác việc nhà cũng an lòng yên dạ.
Chỉ là bên nhà cũ lại không được như vậy. Đại bá mẫu trúng gió, Ngô thị thay mẹ chồng đến thăm một chuyến, về liền tường thuật: “Mặt méo miệng lệch, tay chân không còn sức, lời nói cũng chẳng rõ ràng.”
Định ca nhi nghe xong liền hỏi: “Vậy giờ phải làm sao?”
Ngô thị buông tay đáp: “Còn có thể làm sao? Tự nhiên vẫn là đại tẩu thay người chăm nom. Đại bá mẫu bệnh trạng nghiêm trọng, cần đến bốn bà tử đỡ mới có thể nâng lên giường. Kỳ lạ là, bà ấy thường ngày ăn chay niệm Phật, chỉ thi thoảng uống chút rượu ấm, sao lại bị trúng phong nặng như vậy?”
Định ca nhi ngồi xuống, chậm rãi nói: “Ta từng nghe mẫu thân nói, có một số thứ gọi là 'đồ chay' nhưng thực ra không hề thanh đạm. Đa phần đều dùng mỡ lợn chế biến, ăn lâu ngày sao tránh được gió phong?”
Ngô thị kinh ngạc: “Đồ chay thật sự như thế sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play