Trước kia những lời trào phúng, giống như cơn gió thoảng qua, nay cũng theo gió tiêu tán. Khó trách mẫu thân thường dặn, nữ nhi phải tự mình ổn định trước, không nên mù quáng chạy theo người khác. Người mà ngay từ đầu đã tự hạ thấp giá trị bản thân, về sau chỉ càng bị người giẫm đạp.
Tựa như Lục tẩu Vương thị, xưa nay luôn trước mặt nàng bày ra vẻ hiền huệ, chẳng qua là vì lục ca nạp thiếp, tưởng mượn chuyện ấy để khiến nàng tự biết hổ thẹn. Nào ngờ nàng chỉ thấy nực cười, bởi lẽ đời này người sống cùng ta là chính ta, chẳng phải thiên hạ. Dẫu cho thiên hạ nói gì, nếu lòng ta không thuận, thì sao phải chịu khổ vì họ?
Kỳ thực, nàng chẳng lẽ không từng thương tâm khổ sở? Một tháng ba mươi ngày, phu quân chỉ có vài ngày ở bên mình, phần nhiều thời gian đều bị mấy tiểu nương khác chiếm lấy. Nhưng vì tam tòng tứ đức ràng buộc, vì danh tiết, nàng chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ nơi sau rèm.
Khi ấy, Ngụy Thất Lang tươi cười:
“Nương tử, lần này ta nhất định thử một phen.”
Hắn nói như vậy, thần sắc lại hân hoan tự đắc. Quân tỷ nhi nghĩ thầm, trượng phu của mình tuy có thông minh, nhưng khó lòng chuyên chú, vẫn thường không chịu tĩnh tâm, chẳng biết lần này có thể đậu chăng? Nhưng thấy hắn lòng đầy nhiệt tình, nàng không nỡ dập tắt, chỉ cười khẽ:
“Vậy ta liền chúc phu quân mã đáo thành công.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play