Dưới trời đông sấm sét cuồng nộ, từng hạt tuyết lác đác rơi xuống như băng vụn, đánh lên da thịt mà đau rát. Cẩm Nương lấy tay áo vội vàng lau mặt, thân hình gầy nhỏ len lỏi vào một con hẻm hẹp, dừng lại trước gian nhà thứ ba. Nàng gõ cửa mấy lượt nhưng bên trong không hề có tiếng đáp lại, đành ngồi xuống bậc thềm, tựa như đã quen với sự cô đơn.
Từ vách tường bên cạnh, một lão nhân nấp trong bóng tối bước ra, trên tay bưng hai viên đậu mè tán nhuyễn, giọng già nua giả vờ từ ái:
“Hảo hài tử, lại đây ăn chút điểm tâm cho ấm bụng.”
Cẩm Nương lập tức đứng phắt dậy, chống nạnh dựng mày, cả giận nói:
“Cái lão bất tử, ngươi dám tới đây rủa ta? Ai thèm ăn đồ của ngươi! Cút cho khuất mắt, nếu không, ta lấy gậy đập chết ngươi bây giờ!”
Hồi nàng mới tới ở nhờ nhà cô mẫu, người trong nhà chẳng buồn đưa chìa khóa, nàng từng bị lão này giả ý tốt đem dưa đến cho, khi ấy còn tưởng là người hiền lành, nào ngờ lại dám giở trò ôm ấp. May mắn nàng lanh trí tránh thoát, từ đó khắc cốt ghi tâm hiểm ác lòng người.
Loại chuyện như vậy, nàng từng trải qua không chỉ một lần. Người như lão nhân kia không phải vì nàng xinh đẹp, chỉ đơn giản là tâm can lang dã, hành xử chẳng khác gì cầm thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play