“Ta nghe nói nữ nhi nhà Lữ gia đều giỏi việc xe chỉ thêu hoa, thường ngày dùng bữa cũng giản dị, không ham xa hoa. Nào ngờ vị hôn thê tương lai của Ninh ca nhi lại có của hồi môn lên đến ba vạn quan, như vậy, nhà ta lại có thể tăng sính lễ thêm một ngàn quan.” Cẩm Nương cùng Tưởng Tiện ngồi bàn bạc.
Tưởng Tiện chỉ vào phần của hồi môn mà nói: “Ta xem ra, Lữ phu nhân e là ngay cả gương lược của mình cũng bỏ vào cho nữ nhi, mới có thể gom góp được phần hồi môn như vậy.”
Thường thì nhà quan lại bình thường, nếu có của hồi môn bạc triệu đã là không tầm thường, quân tỷ nhi nhà ta cũng chỉ có một vạn quan. Nhưng Lữ phu nhân chỉ có một mụn con gái, bản thân năm xưa xuất giá hẳn được của hồi môn rất hậu hĩnh, bởi vậy mới có thể lấy ra phần lớn như thế.
Tưởng Tiện nói vậy, Cẩm Nương cũng gật đầu đồng tình, bảo: “Như thế mới thấy được Lữ gia xem trọng mối hôn sự này thế nào.”
Của hồi môn cũng có thể xem như là phân gia sản trước cho nữ nhi, Lữ gia lại là đại địa chủ ở Lạc Dương, khoản tiền này chắc chắn đã chuẩn bị sẵn từ lâu.
Nghĩ thế, Cẩm Nương liền cho người viết bản định thiếp, trước cất trong phòng, chỉ chờ chọn ngày lành để đưa qua.
Việc hôn sự của Ninh ca nhi đã tiến hành suôn sẻ, công việc cũng ngày một thuận lợi. Chỉ trong ba tháng nhậm chức, hắn đã phá được vụ án nữ thi không đầu và vụ tranh chấp ruộng đất. Dĩ nhiên, hắn phá án mau cũng nhờ có sư gia bên cạnh trợ giúp, lại thêm phụ thân âm thầm chỉ điểm. Nhưng tài nguyên cũng là một loại thực lực, điều đó không thể chối cãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play