“Ngươi là nói, Ninh ca nhi chủ động bảo ngươi khuyên ta cùng ngươi đi Lạc Dương, nói hắn ở kinh thành còn có chỗ dựa, nếu như chẳng may khoa cử không thuận, thì cũng sẽ theo sau đến Lạc Dương, có đúng vậy chăng?” Cẩm Nương thoáng chốc ngỡ ngàng, tưởng chừng mình nghe lầm.
Tưởng Tiện khẽ gật đầu: “Hắn đích xác nói vậy. Ta nghĩ, e là hắn cũng không chịu nổi việc chúng ta quá mức đặt kỳ vọng lên mình. Dẫu sao tuổi mới mười bảy, lại có người cố ý nâng đỡ, áp lực đương nhiên không nhỏ. Nếu ngươi vì hắn mà ở lại, chỉ càng khiến hắn thêm nặng lòng. Ta đã đáp ứng với hắn, nếu lần này khoa cử không đậu, sẽ cùng nhau đến Lạc Dương du học.”
Cẩm Nương nghi ngờ liếc nhìn phu quân: “Ta vẫn nên tự mình hỏi Ninh ca nhi một tiếng.”
Thấy Tưởng Tiện bày ra dáng vẻ “cứ việc đi hỏi”, Cẩm Nương quả nhiên tìm tới Ninh ca nhi, mà Ninh ca nhi cũng nói giống hệt như thế:
“Lần này bất quá là tiểu thử, chưa đáng kể, 17 tuổi mà có thể đỗ tiến sĩ, thì cũng chẳng khác nào kỳ tài hiếm gặp. Nhi tử học vấn vẫn còn non kém. Xin mẫu thân cùng phụ thân cứ đi trước Lạc Dương, sang đầu năm tới, nhi tử sẽ theo sau đến.”
“Rốt cuộc ngươi vẫn là hài tử thôi.” Cẩm Nương dù sao vẫn không yên tâm.
Ninh ca nhi lại vỗ ngực nói: “Mẫu thân yên tâm, không ai dám bắt nạt nhi tử. Một thân một mình, nhi tử không sợ gì cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT