May thay, hiện thời bổng lộc của Tưởng Tiện đã rất hậu hĩnh, mỗi tháng lĩnh ba mươi quan tiền lương, trong đó hai mươi quan là chức tiền, mười quan là cơm bổ. Ngoài ra còn có một trăm năm mươi thạch lộc mễ mỗi năm, mười bảy thất lăng, ba mươi bốn thất gấm lụa, thậm chí còn được cấp hai ngàn mẫu chức điền, địa tô đều do cá nhân toàn quyền thu hưởng.
Tài vật như vậy đã là rất phong hậu, trong phủ cơ hồ không dùng hết.
Sau khi tính toán qua chút tiền bạc, ngày hôm sau liền bắt tay vào kiểm kê những vật tổn hao, ước chừng cũng vừa đúng buổi trưa. Quất Hương bèn mang ra những món hầm còn lại hôm qua, lại xào thêm hai món rau nóng. Giao bạch ti cắt sợi xào với thịt nạc, thịt khô thái lát mỏng, phối cùng măng khô phiến.
Cẩm Nương cùng La Ngọc Nga dùng bữa với nhau. La Ngọc Nga nói:
“Ta với cha ngươi dùng cơm xong thì hồi trang viện trước, đợi ít ngày nữa lại lên kinh thăm ngươi, khi đó mang ít đồ ngon mới lạ đến.”
Trong thành đồ ăn đắt đỏ, thịt càng không rẻ, mà còn chẳng ngon là bao. Nàng về quê trồng trọt chút đỉnh, rồi đưa đến cho nhi tử nữ nhi nếm thử.
Cẩm Nương cũng không giữ lại quá nhiều, chỉ cười nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT