Đang chuyên tâm thêu thùa, Cẩm Nương nghe có người đến cửa.
Thì ra là Thi nương tử ở sát vách. Nghe nói con rể nàng vừa đi thi, lại được triều đình ban cho danh hiệu đồng tiến sĩ, xem ra hôn sự đã gần định đoạt. Nhưng lúc này nàng đến đây, không biết có chuyện gì. Cẩm Nương bèn đứng dậy ra nghênh đón.
“Tưởng phu nhân,” Thi nương tử lên tiếng, “ta đến là muốn cầu xin một vật yêu thích nơi ngươi.”
Cẩm Nương nghe liền hiểu ra đôi phần, chắc hẳn là vì bức tranh thêu Quan Âm, nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ không rõ, mỉm cười nói:
“Ngươi nói chi lạ vậy? Ngươi ta giao tình không cạn, chỉ cần ta có, ngươi cứ mở lời, có thể tặng ắt sẽ tặng.”
Thi nương tử đưa tay chỉ lên bức Tống Tử Quan Âm treo trong phòng, nói:
“Mấy bức khác thì thôi, riêng bức Quan Âm này thêu quá sinh động, ta muốn giữ lại làm của hồi môn cho tiểu nữ, chỉ mong nàng sinh nở sau này được bình an. Ta đây là sợ con bé cũng vất vả như ta thuở xưa, khó lòng vượt qua cửa ải sinh nở.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT