Trừ phi bản thân thật sự xuất chúng vượt trội, bằng không nếu chỉ xét lý lịch mà nói cũng đều tương tự nhau, người ta dựa vào đâu mà chọn ngươi?
Nghĩ vậy, Cẩm Nương bỗng nhớ lời Tiền nương tử từng dặn: “Nhà người khác, chuyện vụn vặt đều được phân rõ, ấy là nhờ đậu viện có phép tắc, nếu chẳng cần thiết, đừng nhiều lời.”
Thứ năm nương tử ngồi phía sau, nghe vậy lại tỏ vẻ chẳng đồng tình. Ổ nương tử kia bá phụ là đại quan trong triều, sao có thể nghe theo lời phụ nhân nơi khuê phòng mà quyết đoán việc chọn người?
Lúc cuộc thi mã cầu vòng đầu kết thúc, các tiểu thư thiếu nữ đều tụ lại một chỗ. Cẩm Nương sai nha hoàn dâng trà cho Quân tỷ nhi, cười hỏi:
“Có thấy nóng không? Nếu cảm thấy mệt thì nghỉ ngơi một lát.”
Quân tỷ nhi đáp: “Cũng có chút nóng, nữ nhi chỉ là biết sơ qua da lông mà thôi, Ngụy gia tỷ tỷ và Kỷ gia nhị tỷ tỷ mới là tay chơi thật sự.”
Nói vậy, nhưng trong lượt thi mã cầu lần này, tuy Quân tỷ nhi chẳng phải nổi trội nhất, song lại chơi hết mình, may mắn còn thắng được một món thưởng nhỏ – một cây trâm bạc khắc hình chim thanh tước. Cẩm Nương thay con gái cẩn thận cất đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play