Tưởng phu nhân, thật đa tạ ngươi. Đợi hài tử bình phục, chúng ta sẽ sớm hồi phủ.” – Ngụy phu nhân ôn tồn nói.
Cẩm Nương không đáp lời ngay, chỉ lặng lẽ bước vào phòng bệnh, nhìn kỹ Ngụy Thất Lang. Hài tử ấy, được các cô nương gọi là “nam hồ ly tinh”, cũng không phải không có lý do. Còn nhỏ tuổi, song dung mạo lại thanh tú dị thường, hàng mi cong dài, làn da trắng như tuyết, quả thực hiếm thấy.
Chờ ra khỏi phòng bệnh, Cẩm Nương mới quay sang Ngụy phu nhân nhẹ giọng nói:
“Nếu bức Quan Âm áo tím này quả thực có thể phù hộ tiểu công tử sớm bình an, vậy thì phu nhân cứ yên tâm mang về. Ngày thường ta lại thêu thêm một bức là được. Hài tử thân thể an khang, so với bất kỳ vật gì cũng đều quý giá hơn.”
Ngụy phu nhân nhớ tới Tưởng gia vì tìm tiên sinh cho ái nữ mà từng đặc biệt nhờ người chuyển lời trong phủ, nay phu thê hai người lại đều coi trọng hài tử như vậy, trong lòng không khỏi đồng cảm sâu sắc.
Tượng Quan Âm áo tím ấy còn chưa treo quá ba ngày, bệnh tình của Ngụy Thất Lang đã dần có khởi sắc, rất nhanh liền khỏi hẳn, không còn chút lo ngại.
Ngụy phu nhân cảm kích vô cùng, đặc biệt đích thân đến cửa cảm tạ, lại còn đề xuất kết nghĩa. Nào ngờ Cẩm Nương chỉ khẽ cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT