Những danh mục quà tặng kia được lấy tới, phía trên đều là chữ viết, Cẩm Nương để Quân tỷ nhi nhận mặt chữ, lại cầm mấy phong thiếp khác nhau dạy nàng:
“Con nhìn xem, đây đều là các loại thiếp bái, phần lớn dùng lụa đỏ, trên mặt thêu tên bằng chỉ vàng; có loại dùng vải gấm quý giá, dùng chỉ màu đỏ sẫm thêu thành chữ. Những loại thiếp như vậy thường là tiểu quan bái kiến đại quan, đa phần đều là người phẩm cấp thấp hơn phụ thân con dùng để cầu kiến người như phụ thân. Cách xưng hô trên đó thường là ‘vãn sinh’, ‘vãn học’.”
Quân tỷ nhi âm thầm ghi nhớ, lại chỉ vào phong bì màu trắng mà hỏi:
“Nương, vậy đây là gì ạ?”
“Đây là thiệp mời, dùng để mời người dùng bữa.” Cẩm Nương ôn tồn giảng giải:
“Con nhìn phong bì này, chỉ dùng giấy trắng thường là được, gấp thành khổ nửa thước hoặc một thước, hồ thành hình dạng phong thư. Ở giữa mặt phong thư dán một mảnh giấy đỏ, trên đó viết rõ họ tên và chức tước của người được mời. Mở phong thư ra, bên trong là một tờ giấy nhỏ màu trắng, gọi là thiệp mời. Nội dung có thể dài hay ngắn, nhưng nhất thiết phải viết rõ lý do mời khách, giờ giấc, địa điểm, cùng lời lẽ tiếp đãi khách sáo. Cuối thư phải có tên họ, chức tước của người gửi.”
Cẩm Nương năm đó từ Biện Kinh về, lúc đầu cũng chưa hiểu mấy chuyện quan trường, nhưng mấy năm ngắn ngủi, nàng chăm chỉ học tập, hiện giờ đã thông tỏ đạo lý, xử sự đâu ra đấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play