Một nhà có hai vị tiến sĩ, lại thêm Tưởng Tiện tuổi trẻ tài cao, phu nhân thông phán nào dám xem nhẹ? Trong lúc trò chuyện, ánh mắt bà khẽ lướt qua Cẩm Nương – nàng vận một chiếc áo váy màu vàng điểm đỏ nơi cổ, ngoài khoác áo lụa lam, búi tóc cao cài trâm bạc chạm trổ tinh xảo, đỉnh đầu cắm một cây trâm hình tháp tùng, hai bên cài thêm đôi cổ phần thoa, thoạt nhìn đoan trang mà quý khí. Bởi vậy, thông phán phu nhân càng thêm thân thiết, cùng nàng trò chuyện không ngớt.
Chỉ là đôi bên cũng chỉ luận việc nhà, Tề nương tử, Điền nương tử cùng Cẩm Nương đều có lòng hiếu lễ, đích thân tiễn khách. Cẩm Nương đưa tặng một đôi trâm bạc khắc hình đầu chim lãng châu cùng một bình định diêu mai hoa men lam. Sau khi vị phu nhân kia rời đi, nàng liền quay về kể lại cho Tưởng Tiện. Tưởng Tiện vốn linh thông tin tức, liền nói:
“Thông phán chỉ e vài ngày nữa phải hồi kinh bẩm báo công vụ, chắc khó lưu lại lâu.”
“Ý chàng là, nàng tới lần này chẳng qua là để gom góp chút lợi cuối cùng?” Cẩm Nương mỉm cười hỏi.
Tưởng Tiện cũng cười: “E rằng là vậy.”
Cẩm Nương bật cười: “Cũng may thiếp đưa chỉ là vài món thường vật. Gần đây chàng đang tu học, nếu không tiện tay về tiền bạc, có thể đem hòm trà, hồ tiêu cùng hương liệu trong rương của thiếp bán đi.”
Quan viên thường nửa năm hoặc một năm mới phát bổng lộc, Tưởng Tiện lại phải đợi sang năm mới lĩnh, trong tay quả thực không rủng rỉnh. Mà Cẩm Nương trước sau không chịu đụng vào khoản bốn ngàn quan kia, chỉ muốn tận dụng vật sẵn có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play