Nàng vẫn thường tưởng niệm Yên Hồng – người từng đối xử rất tốt với nàng thuở còn ở Chu phủ, từng nhiều phen chỉ điểm giúp đỡ, tiếc rằng sau này lại lâm vào cảnh ngộ không may…
Hương Mính cũng nhắc lại chuyện xưa trong kim chỉ phòng:
“Tần Sương Nhi chịu không nổi cuộc sống thủ tiết thanh đạm, Tam nương tử thấy vậy bèn cho người đuổi ra ngoài. Nghe nói nàng hiện đang làm thiếp thất cho một nhà buôn vải.”
“Thực ra tay nghề nàng không tệ, cớ sao không chọn đường tự lập mở hiệu thêu hay làm thuê nơi nào đó?” Cẩm Nương nhớ tới Chu Tú nương – thợ chính tại hiệu thêu nhà mình, mấy năm nay chuyên tâm làm việc đã tích góp được gần trăm quán bạc, toàn bộ đều là công sức từ đôi tay cần cù mà nên.
Hương Mính khẽ hừ một tiếng:
“Nàng từng nói với muội, điều nàng chán ghét nhất chính là thêu thùa, chỉ mong sống những ngày yến oanh hoa lệ, có người hầu kẻ hạ, không muốn động tay động chân làm gì.”
Loại cuộc sống như thế, kỳ thật lại chính là điều Hương Mính hướng đến, còn cuộc đời Cẩm Nương tỷ tỷ lại là mẫu mực mà nàng mong muốn tái hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play