Cũng đúng thôi, bà bà đã đem mặt tiền cửa hiệu đáng giá nhất phân cho các nàng, các nàng sao có thể không phú quý cho được?
Cẩm Nương hiểu rõ vì sao Hứa thị lại phải ăn mặc như vậy — chẳng qua là để phô trương trước mặt mọi người, cho Trịnh thị không được nở mày nở mặt. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ở tiệc mừng thọ của công công mà xuất hiện như thế, rất dễ khiến Tưởng lục lão gia sinh lòng bất mãn. Huống chi, tuy thiên hạ lời ra tiếng vào một thời, nhưng nếu nàng giả nghèo lâu ngày, người ngoài cũng sẽ tưởng là thật, vậy thì chẳng phải bị người xem thường sao?
Trong tộc này, người mang ánh mắt nặng nề vì danh lợi cũng không thiếu.
Nhưng Hứa thị như thế nào, rốt cuộc cũng không liên quan gì đến Cẩm Nương. Nàng nhận ra rằng tâm thái bản thân ngày một thản đãng, chính là bởi vì học được cách không bận lòng chuyện thiên hạ.
Hôm nay Tưởng Phóng phu thê cùng đến, Tưởng lục lão gia đối với vị nhi tử này tuyệt không có chút khúc mắc, lại còn ngay trước mặt mọi người nói:
“Đều là người một nhà, chuyện cũ coi như đã qua. Nay ngươi đã là tiến sĩ, trong đó công lao cũng có phần thúc phụ ngươi chăm lo, sau này cũng nên để tâm giúp đỡ các huynh đệ trong nhà.”
Chuyện này khiến Cẩm Nương cảm thấy tiếc thay cho bà mẫu. Người vừa khuất núi chưa bao lâu, một chút kiên trì khi sinh tiền cũng đã bị xoá mờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play