Song Hứa thị đối với những thước vải ấy thì lộ vẻ chán ghét, vì toàn là vật liệu cũ kỹ từ thời trước.
Cẩm Nương lại ôn tồn nói với Tưởng Tiện:
“Xem ra Trịnh gia rất coi trọng mối hôn sự lần này. Ngươi xem, hồi môn của Trịnh thị tuy không phải loại vật liệu đang lưu hành hiện thời, nhưng nàng ở trong miếu nhiều năm, trong tay sao có được thứ gì quý giá? Thế mà những thứ mang tới đều là nguyên liệu tốt cả.”
Nàng nhớ lúc còn ở Chu gia, từng chứng kiến Tưởng thị vì hai đích nữ nhà họ Chu mà góp nhặt hồi môn từ khi các nàng còn bé. Chỉ e số nguyên liệu ấy chính là do Trịnh thị tích lũy từ thuở thiếu niên. Nay Trịnh gia không đủ sức vì nàng mà mua sắm hồi môn rực rỡ, bèn lấy những gì sẵn có để che mặt mũi mà thôi.
Tưởng Tiện vốn là nam tử quen đi lại bên ngoài, nay đã có vợ có con, tuy cảm thấy Trịnh thị có phần chiếm đoạt vị trí mẫu thân, song nghĩ đến việc phụ thân có người hầu hạ, thì Trịnh thị chung quy vẫn hơn Hứa thị rất nhiều.
Lại nói, ngay khi Trịnh thị bước chân vào cửa, nha hoàn hồi môn của nàng và người trong phòng liền khiến những lão nhân từng theo Tưởng lục phu nhân bị đuổi hết. Chuyện ấy cũng là thường, bởi nàng đối với Tưởng lão gia cực kỳ biết nhún nhường, hoàn toàn khác biệt so với Tưởng lục phu nhân năm xưa.
Phu nhân năm xưa tài mạo song toàn, thân phận xứng đáng với tôn nhi của tể tướng, nhưng tính tình lại mạnh mẽ, chủ kiến rõ ràng. Nàng sinh được ba trai một gái, khi còn sống thì Tưởng lão gia chỉ biết nghe theo lời nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play