Vinh Nương đầu óc mơ hồ, tâm trí rối loạn. Nàng trước kia nhàn rỗi không việc gì làm, thường cùng nhóm phụ nhân trong xóm tụ hội đánh lá bài giải khuây. Ban đầu chỉ có nữ nhân, về sau lại có vài nam nhân tham gia, trong đó có một người chuyên lo việc chăm sóc hoa cỏ, sở thích bình dị tương đồng với nàng. Cả hai đều ưa chuộng mỹ thực dân dã, món lòng heo mười lăm văn một phần cũng thấy ngon lành, hoàn toàn không giống như Phùng Thắng.
Phùng Thắng từ trong tâm chỉ mưu cầu nếp sống thượng lưu, lúc nào cũng lấy chuẩn mực của giới hào môn để soi xét bản thân. Hắn thích loại rượu thượng hạng như Hội Tiên Lâu, trong khi Vinh Nương chỉ cần một chén rượu nhạt giá ba văn là đủ làm lòng nàng thư thái. Nàng thích rau dại, hoa đồng nội, có khi chỉ cần một bó cúc dại cắm vào bình sành là đã lấy làm mỹ lệ; còn Phùng Thắng thì thường chờ khách quý đến nhà mới vội mua ít hoa quý bài trí.
Vinh Nương không phải thật lòng thích nam tử kia, chỉ là hai người chung sở thích, lại thêm hắn đối với nàng ân cần săn sóc. Ban đầu nàng cố giữ mình, một mực từ chối, nhưng dần dà, trong cảnh đời bị trượng phu ghẻ lạnh, con cái xem thường, chỉ có người ấy dùng cách nàng ưa thích để khiến nàng vui lòng.
Lần ấy, bởi họ sắp dọn nhà, sau này không dễ gặp lại, nên nàng đưa túi tiền thêu tay cho hắn — xem như quà ly biệt, từ nay cắt đứt đoạn tình vô danh này, không để ai biết.
Nào ngờ nam tử kia khẩn cầu một nguyện vọng sau cùng: được ôm nàng một lần, rồi hai người ai nấy đi.
Chỉ là… trời khéo trêu người, đúng lúc ấy Phùng Thắng trở về nhà, lại vừa hay cùng phu thê kia đẩy cửa bước vào, một màn kia rơi trọn vào mắt họ, lời giải thích nào cũng thành vô nghĩa.
La Ngọc Nga và Ngụy Hùng nghe kể, cũng chỉ biết nhìn nhau thở dài. Lần này bị người bắt tại trận, đúng là lỗi ở Vinh Nương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT