“Ta ư?” Tưởng Tiện nghe vậy, không khỏi kinh ngạc, ánh mắt mang theo vài phần hiếu kỳ.
Cẩm Nương gật đầu nhẹ: “Không hẳn là chuyện lớn gì, chỉ là vào mùng tám hôm nọ, có một hộ nhân gia đưa tới bức ‘Dệt lụa hoa khổng tước đồ’, thỉnh thiếp giúp tu bổ. Ai ngờ, gia chủ lại là một bậc học giả uyên bác, học vấn sâu xa. Thiếp nghĩ, chẳng biết có giúp ích được gì cho chàng hay không.”
Nghe nàng nói ra danh tính người kia, Tưởng Tiện cả kinh: “Thì ra là ngài ấy!”
“Chàng cũng biết, thiếp xưa nay không thích dây dưa với những nhân vật quyền quý hay kẻ có danh vọng. Người khác đưa đồ đến, thiếp tiếp nhận rồi liền quay lưng rời đi, tuyệt không qua lại thêm. Nhưng chàng lại không giống. Nếu là chàng mang đồ sang, thuận tiện chỉ cho người ta cách bảo dưỡng, lại thêm một đôi bao tay thiếp tự tay thêu, chẳng phải nhân cơ hội đó mà kết giao được ư?” Cẩm Nương nói.
Tưởng Tiện nghe xong, không khỏi cảm thán: “Nương tử, hóa ra nàng cũng khéo léo trong đối nhân xử thế như vậy.”
Vừa dứt lời, hắn lại thấy bản thân hồ đồ. Phu nhân mình năm xưa ở Văn Tú Viện, còn có thể khiến đệ đệ được Ngô Hầu chiếu cố thu nhận môn hạ, há là người tầm thường? Chỉ là ngày thường tính tình lãnh đạm, không dễ ra tay, đến cả y phục làm cho tiểu thư Tống gia cũng chẳng buồn trực tiếp đi giao, ngại phiền.
Cẩm Nương kéo tay hắn, dịu dàng dặn: “Tóm lại, chàng thấy thế nào? Nếu cảm thấy có thể, giúp thiếp mang sang, bằng không thì để tiểu lang đi đưa cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play