Tưởng Lục phu nhân cuối cùng vẫn không kịp đợi đến ngày phát giải cho mấy vị công tử, ngay cả tiết Trung thu đoàn viên cũng không thể chống đỡ qua được. Cẩm Nương biết mình đang có thai, hiểu rõ bản thân không thể để xúc động quá độ, nếu chẳng may mất đi hài tử thì chẳng những tổn thương thân thể mà còn là đả kích lớn trong lòng.
Tưởng Tiện đã sớm trở mình thức dậy. Cẩm Nương thấy chàng đã thay xong y phục, liền bước đến giúp khoác thêm áo choàng:
“Đừng vội, nay đã vào lập thu, đêm lạnh như nước, hãy mặc thêm áo choàng rồi hẵng ra ngoài xem xét. Thiếp cũng sẽ theo sau chàng ngay thôi.”
Tưởng Tiện ôn nhu đáp lời:
“Được, nương tử, ta đi trước một bước. Nàng cứ thong thả, giờ còn mang thai, cẩn thận vẫn hơn.”
Tuy là lúc tang gia bối rối, Tưởng Tiện vẫn quan tâm đến Cẩm Nương chu đáo như trước, khiến nàng cảm động trong lòng.
Đèn đuốc trong sáu phòng nhà họ Tưởng lần lượt sáng lên. Hứa thị vốn không ngờ rằng mọi sự đã tính kỹ, duy chỉ chưa liệu đến việc bà mẫu lại lặng lẽ ra đi trong đêm. Là trưởng tức trong nhà, bao việc lớn nhỏ đều phải nhờ tay nàng gánh vác. Nay sự đã rồi, đành phải nhanh chóng tìm cách thu xếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT