Việc phân chia gia sản rốt cuộc cũng định đoạt, mời cả phu thê Ngụy Hùng và La Ngọc Nga, cùng mấy huynh đệ và mợ bên Hứa gia đến làm chứng, kể như đã thành kết cục.
Trong tay Cẩm Nương bỗng nhiều thêm mấy tờ khế đất, một mặt nàng cảm thấy vui mừng vì sản nghiệp gia tăng, mặt khác lại không khỏi thoáng sợ hãi. Phụ mẫu nàng vốn chẳng hiểu gì mấy chuyện tranh đoạt tài sản, còn ngỡ được mời đến chứng kiến là vinh hạnh, thậm chí có phần thấp thỏm không yên.
Tưởng Tiện thì ở bên bồi tiếp phụ mẫu nàng chuyện trò. Ngụy Hùng, có lẽ vì từng phục vụ trong cấm quân, mỗi khi mở miệng là y như nhắc lại chuyện cũ cả trăm lần, lời lẽ dài dòng, lại thiếu mạch lạc. Cẩm Nương xưa nay vẫn e hắn lộ nhược điểm trước mặt người ngoài, nên thường dặn ít nói. Ở trong nhà đã quen nghe đến mòn tai, ra ngoài lại sợ hắn ăn nói không thuận, để người ta dễ dàng bắt bẻ.
Quả nhiên, Ngụy Hùng cứ lặp đi lặp lại mãi một chuyện, khiến đám anh em bên Hứa gia nghe mà chán nản, trong mắt lộ vẻ khinh thường. Chỉ có Tưởng Tiện là vẫn mỉm cười, kính cẩn mời rượu, đối đãi chân thành.
Đến khi tiệc trưa tàn, Cẩm Nương đưa phụ mẫu ra cửa sau, thay xiêm y rồi cùng Tưởng Tiện đến Chu phủ.
Hai người đều mặc đồ đơn sắc thuần khiết. Cẩm Nương vận y phục đơn giản càng tôn vẻ đoan trang, đôi môi hồng như ngọc, khiến Tưởng Tiện nhìn đến không dứt mắt. Hắn vươn tay nâng cằm nàng, cúi xuống hôn, nụ hôn sâu triền miên, khiến nàng hầu như không thể thở.
Cẩm Nương thở dốc, khẽ hỏi: “Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play