Không ngờ Tưởng Lục phu nhân chỉ nghe một câu đã hiểu ngay, bà mỉm cười nói:
“Đệ muội của ngươi ấy à, đưa cho ta áo ngủ, biết ta ở nhà hay ra mồ hôi, áo xống dễ ướt, lại ít khi ra ngoài. Đứa nhỏ này thật là có lòng, nói là vải mịn từ Quỳnh Châu, mặc vào dễ tản nhiệt, rất mát mẻ.”
Hứa thị không ngờ Cẩm Nương làm việc chu toàn như vậy, đành gượng cười nói:
“Đệ muội quả thực chu đáo.”
“Ngươi biết thế thì tốt.” Tưởng Lục phu nhân nghĩ đến trưởng tức thường hay đến trước mặt mình than phiền về em dâu, người thường nếu thấy đệ muội làm chưa tốt, tất sẽ lén lút đi nói với người khác, chứ chẳng giúp đỡ chu toàn. Cẩm nương thì ngược lại, chẳng những không chèn ép, còn sẵn lòng nâng đỡ.
Trước Tết Đoan Ngọ, Cẩm Nương bán được hai chiếc áo khoác, tổng cộng thu về ba mươi quan, trong đó sáu quan là khoản nợ còn lại, ba quan chi cho sinh hoạt phí, tính ra vốn liếng cũng đã khấu trừ, tay còn giữ được mười tám quan.
Vất vả hơn nửa tháng, rốt cuộc cũng kiếm được chút tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT