“Đại tỷ, nếu tỷ đã nghĩ thông suốt, chờ khi hồi phủ Phùng gia, tỷ thử ngẫm lại lời muội đã nói: an cư lập nghiệp là gốc rễ. Chờ thời cơ chín muồi, tự nhiên sẽ hiểu được thế nào mới thực sự là tự tại.”
Sáng hôm sau, theo lời dặn của Cẩm Nương, Ngụy Hùng và La Ngọc Nga lại đi tìm Phùng Thắng, hỏi y có từng nghĩ đến chuyện hòa ly hay chưa. Nếu có, vậy tài sản phân chia ra sao? Con cái sau này sẽ do ai nuôi dạy?
Phùng Thắng nghe thế thì trong lòng chấn động: khế ước nhà cửa còn nằm ở chỗ Vinh Nương…
Lúc ấy, Ngụy Hùng mới đứng ra hòa giải:
“Ta thấy hai người các con vẫn chưa nghĩ thông suốt. Chi bằng để ta khuyên bảo Vinh Nương, các con cứ thử sống yên ổn cùng nhau thêm một thời gian.”
Phùng Thắng bấy giờ mới thực sự tỉnh ngộ, lần đầu tiên chân thành cảm tạ Ngụy Hùng.
Nghe nói sau khi về nhà, Vinh Nương ban đầu muốn học trù nghệ, nhưng thấy nghề bếp thường dùng đồng tử công, lại khó lòng bái được minh sư, cuối cùng quyết định học chế hương phấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT