Cẩm Nương mỉm cười, vừa mở cửa viện vừa giao hàng hóa cho tiểu nha hoàn. Nào ngờ vị phụ nhân kia vẫn còn trọ ở Nam Huân phường – nơi ấy vốn là chốn cư ngụ của không ít gia đình quan lại.
Nàng nào biết được rằng người kia là cố ý vì nàng mà đến. Về sau nghĩ thông suốt, Cẩm Nương liền dặn lòng không nên tự hù dọa chính mình. Giặc đến thì đánh, nước dâng thì đắp nền, chuyện thành thân là chuyện cả đời, sao có thể tùy tiện mà gả bừa. Huống hồ, nữ nhi nhà quan nếu không có của hồi môn cũng khó mà gả được, còn nàng tuy thân phận không cao quý, nhưng có nhà có cửa, việc gì phải vội?
Nếu ngay cả bản thân mình cũng không lo liệu được, một khi bước nhầm một bước thì sẽ sai cả đời, hôn nhân vốn chẳng phải trò đùa. Lỡ gặp phải một mối duyên chẳng lành, e rằng nửa mạng cũng chẳng còn.
Những chuyện khác còn có thể nỗ lực phấn đấu thêm phần vận khí, nhưng riêng việc nhân duyên, quả thực chỉ có thể thuận theo số mệnh.
Thấm thoát hai ngày trôi qua, Hương Mính lại đến.
Ban đầu Cẩm Nương tưởng nàng đến để nhờ vả việc thêu thùa, không ngờ nàng mở miệng liền nói:
“Cẩm Nương tỷ tỷ, muội có một chuyện hệ trọng muốn cùng tỷ bàn bạc, là chuyện cả đời của tỷ đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT