“Chú Tạ! Có gì thơm thế?”
Giọng nói quen thuộc vang lên, Thẩm Mặc Viêm vừa bước vào cửa đã đi thẳng tới phòng bếp, thấy lão quản gia đang tất bật trước bếp lửa, liền cười hì hì: “Bị Tạ Kinh Dã sai tới đây, vừa hay cháu cũng chưa ăn gì. Chú Tạ thật hiểu lòng người!”
“Cái này không phải nấu cho cậu đâu.” Lão quản gia vội che chắn bát mì vừa nấu xong như bảo bối, liếc mắt nhìn Thẩm Mặc Viêm, rồi cười, “Cậu Thẩm, đừng vội, cái này để lát nữa nấu cho cậu An. Hôm qua là sinh nhật cậu ấy, bận rộn tới mức chưa kịp ăn một bát mì trường thọ, hôm nay thế nào cũng phải bù lại.”
“Chú Tạ thật thiên vị!” Thẩm Mặc Viêm làm bộ uất ức: “Rõ ràng cháu cũng là người quen mà…”
Lão quản gia bưng bát mì đi ra ngoài, nghiêm túc nói: “Cậu An không phải người ngoài.”
Thẩm Mặc Viêm sờ mũi, đi theo ra ngoài. Vừa lúc ấy thì thấy An Tri Vãn từ trên lầu đi xuống.
Anh nheo mắt đánh giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play