Tạ Lận mang quân bảo vệ biên thành còn chưa đủ, còn trù bị binh mã, ở Tây Vực phát động mấy trận chiến dịch nhỏ. Không biết có phải trời phù hộ Tề quốc hay không, năm nay mùa đông đặc biệt lạnh giá, Bắc Địch thiếu lương thực, không đủ sức phái binh chiếm lĩnh Tây Vực nữa.
Tạ Lận cho phép Ngụy Thành mang quân truy kích, cuối cùng cũng giúp các nước Tây Vực cưỡng chế di dời những kẻ địch man rợ.
Đức Mộc Đồ nhiều năm chinh chiến, nổi tiếng trên thảo nguyên với danh hiệu "Hãn Vương của các Hãn Vương", đánh đâu thắng đó.
Vậy mà một chiến thần như vậy lại chết dưới tay một văn thần người Hán là Tạ Lận, thật là nhục nhã!
Trương Tĩnh để trốn tránh trách nhiệm phán đoán sai tình hình chiến tranh, đã thêm mắm dặm muối kể cho mấy vị vương tử về việc Tạ Lận dẫn quân vây thành chiến.
Mấy người con trai của Đức Mộc Đồ nghe được Tạ Lận không chỉ giết người mà còn nhục thi, giận không thể át. Bọn họ tuyên bố, sau này nhất định phải tắm máu Tề quốc, thề không nghị hòa, trừ phi người Hán Đại Tề nguyện ý giao ra Tạ Lận, để xoa dịu Thiền Vu mới nhậm chức, để gian tặc này lấy cái chết tạ tội!
Chỉ là tiếng kêu gào của kẻ bại trận, Ngụy Thành cười lớn ha ha hai tiếng, hắn bỏ qua quân lệnh, lén dẫn quân tàn sát mấy bộ lạc nhỏ lẻ của Bắc Địch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play