Chia tay rồi lại là 2, 3 tháng, những người cùng trường đều nói luyến tiếc Tạ Lận, kỳ thật là nhớ thương Kỷ Lan Chỉ. Ngày chia tay, bọn họ đều mang đồ chuẩn bị tết đến, bỏ vào sọt của Kỷ Lan Chỉ, có thịt khô, vịt hun khói, còn có mật yêm thịt heo, bọn họ biết Chi Chi thích ăn đồ mặn, riêng chuẩn bị cho tiểu hài tử.
Kỷ Lan Chỉ nhìn thấy một đống đồ ăn ngon, trong lòng vui vẻ, nàng ngoan ngoãn cảm ơn từng người, hơn nữa nói năm sau nàng còn đến huyện học, nàng tuyệt đối sẽ không quên những người huynh trưởng.
Các học sinh bị lời nói từ đáy lòng của tiểu hài tử làm cảm động đến rơi nước mắt, bọn họ không nhịn được hỏi Tạ Lận: “Hay là đưa Chi Chi muội muội đến nhà chúng ta ăn tết đi? Nhà chúng ta đồ ăn nhiều, không để muội muội đói bụng. Huống hồ một tiểu hài tử có thể ăn bao nhiêu chứ?”
Đề nghị này, Tạ Lận từ chối, hơn nữa thiếu niên lang không vui khi muội muội bị người khác "bắt cóc", còn lạnh mặt nhắc nhở một câu: “Lại nói bậy bạ, năm sau viện thí, ta sẽ không giúp đỡ chỉ điểm.”
Toàn bộ học sinh huyện học đều phải nhờ Tạ Lận qua viện thí, bọn họ còn chờ Tạ Lận truyền thụ văn chương phá đề nữa, nào dám trêu chọc Tạ Lận, đều im miệng.
Trên đường về nhà, Kỷ Lan Chỉ đeo giỏ tre rất cẩn thận, nửa đường lại bị huynh trưởng nắm tay xách đi.
Kỷ Lan Chỉ không còn phải cõng giỏ, ngửa đầu nhìn Tạ Lận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT