“Úc tiên sinh nói chuyện tùy hứng, quả là phong phạm danh sĩ.” Liễu Phàm đại sư khen một câu rồi cũng đứng dậy, hắn ta ra hiệu: “Chỉ là sự việc liên quan đến Hoàng thượng, Úc tiên sinh vẫn nên cẩn trọng lời nói… Úc tiên sinh mời đi theo ta.”
“Hoàng thượng khoan hồng độ lượng, nhất định sẽ không so đo với đám dân đen như ta… Khoan đã.” Úc Ninh bước theo mấy bước rồi gọi Liễu Phàm đại sư dừng lại, hỏi: “Xa không?”
“Tháp mộ ở sau núi.” Hộ Quốc Tự xây dựa vào tường thành, tiếp giáp với một vùng núi nhỏ bên ngoài thành, cửa chính thì ở trong thành. Liễu Phàm đại sư nghiêm túc giải thích: “Không xa lắm, đi bộ một khắc là tới.”
Một năm có mười hai tháng, một tháng có năm tuần, một tuần có sáu ngày, một ngày có mười hai canh giờ, một canh giờ có bốn khắc, một khắc có ba chén trà, một chén trà có hai nén hương, một nén hương có năm phút, một phút có sáu búng tay, một búng tay có mười sát na. Úc Ninh thầm niệm một lượt trong lòng, phát hiện ra một khắc đồng hồ đại khái bằng nửa tiếng. Đi bộ nửa tiếng? Úc Ninh yếu gà này xin kiếu nha.
Cậu đang đi ủng chứ không phải giày thể thao. Úc Ninh nghiêng đầu hỏi Phù Dung: “Phù Dung, trong Hộ Quốc Tự có thể ngồi xe không?”
Phù Dung khẽ cúi người: “Đi xe có lẽ bất tiện, nhưng kiệu thì được phép, thiếu gia chờ một lát, nô tỳ sẽ cho người khiêng kiệu đến.”
Úc Ninh gật đầu, hỏi: “Đại sư có tiện không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play