Phù Dung giật mình, nhưng thân thể đã nhanh hơn một bước chắn sau lưng Úc Ninh, cảnh giác nói: "Các hạ là ai? Sao lại lén lút như vậy!"
Người đến là một người đầu trọc, mặc một thân tăng y trắng tinh, trông chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi. Hắn ta chắp tay trước ngực, hơi cúi người: "Bần tăng Liễu Phàm xin chào Úc tiên sinh."
Úc Ninh đặt cành cây gỗ sét đánh trên đầu gối, cũng lười đứng dậy. Cậu nhìn vị đại sư được cho là "nhập môn hơn bốn mươi năm" mà mặt mũi vẫn trẻ măng, vì đã có tấm gương Vụ Tùng tiên sinh trước đó, nên cũng không quá kinh ngạc, chỉ là không nhịn được nhìn lên đầu hắn ta, thấy cái trán nhẵn bóng hới mới nhớ ra người ta là hòa thượng, không có tóc, lại chuyển sang nhìn lông mày. Nhưng hắn ta khác với Vụ Tùng tiên sinh, Vụ Tùng tiên sinh râu tóc bạc phơ, còn vị đại sư này lông mày đen nhánh, nghĩ chắc là nếu có tóc thì cũng là tóc đen.
Cố quốc sư thật ra cũng nhìn rất trẻ, chỉ nhìn ngoại hình thì nói là hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi cũng có người tin, nhưng khí chất của Cố quốc sư vừa nhìn đã khiến người ta cảm thấy đây chắc chắn là lão yêu tinh trong núi sâu biến thành, hoàn toàn khác biệt so với khí chất thuần khiết của vị tăng nhân trước mặt.
—— Quả là một vị thần nhân! Hơn bốn mươi tuổi mà giống y như hai mươi mấy tuổi!
Úc Ninh chắp tay, ra hiệu Phù Dung đẩy ra: "Liễu Phàm đại sư khỏe ạ, cái chuôi kiếm này ta cũng mới bọc lần đầu, bọc không đẹp để đại sư chê cười rồi."
Liễu Phàm đại sư tiến lên, vậy mà cũng ngồi xuống bậc thềm cùng với Úc Ninh. Hắn ta đưa tay ra, Úc Ninh không nghĩ nhiều liền đưa miếng cây gỗ sét đánh trên đầu gối cho hắn ta. Hắn ta cầm lấy xem xét, khen ngợi: "Là một thanh Mộc Hóa Kiếm thượng hạng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT