Ánh mắt Ung Chính Đế thoáng lóe lên, trong lòng như có vị chua chát cuộn trào, cuối cùng lặng lẽ rơi xuống đáy tim. Hắn khẽ nhắm mắt lại, âm thầm tự giễu, chẳng lẽ là bản thân đã già rồi, nên thi thoảng mới bất giác nhớ về người xưa, chuyện cũ?
Bên này, Cao Chân Như vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Yến hội Trung Thu đang êm đẹp, nàng vốn đang hào hứng khoe khoang tay nghề làm bánh trung thu, nào ngờ vừa mới nói được mấy câu thì đã bị Hoàng thượng đích thân triệu đến.
Gọi nàng tới… là để làm gì chứ?
Chẳng lẽ chỉ để nhìn nàng chằm chằm như vậy?
Cao Chân Như trong lòng trăm mối rối ren, len lén liếc nhìn Hi Quý phi cầu cứu. Tiếc rằng Hi Quý phi chẳng nói năng gì, chỉ hờ hững trừng mắt nhìn nàng, khiến nàng lập tức rụt cổ, ngoan ngoãn đứng thẳng như cây cột gỗ.
Nàng còn có thể làm gì khác ngoài việc thành thật đứng yên đó, nhân tiện phát ngốc, âm thầm cầu nguyện phúc tấn có thể giữ chân được Đại Khanh khách, đừng để người kia ăn hết bánh trung thu mà nàng cất công chuẩn bị...
“Ngươi đang nghĩ gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play