Cao Chân Như vừa rửa tay xong, Thạch Trúc cùng Thụy Hương liền nhanh nhẹn dọn một chiếc bàn nhỏ bên giường, bày lên một bát cháo trắng cùng vài món điểm tâm sắc hương đủ đầy.
“...Sao lại là cháo trắng?”
“Bẩm chủ tử, phòng bếp nói vì chủ tử bị thương, phúc tấn có dặn dò phải làm món gì thanh đạm một chút.” – Thụy Hương nhẹ giọng đáp.
Cao Chân Như bĩu môi, bất mãn cực kỳ – lúc nãy nàng còn cẩn thận nhắc Từ ma ma về bữa sáng, kết quả giờ lại thế này? Vậy chẳng phải nói... công dã tràng sao?
“Có điều...” – Thụy Hương vừa nói vừa xoay người lấy ra một hộp gỗ nam, mở nắp – “Phúc tấn còn sai người chuẩn bị thêm một phần điểm tâm khác, nói đợi chủ tử ăn cháo xong thì có thể dùng.”
Cao Chân Như nhìn về phía hộp điểm tâm, vừa định mở ra thì đám Thạch Trúc đã cùng nhau cười hì hì bí hiểm, miệng lẩm bẩm: “Là phúc tấn đặc biệt dặn dò đấy...”
Dặn dò cái gì mà úp úp mở mở? Cứ như là sợ nàng không vui ấy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play