Kể cả Phú Sát khanh khách cũng chỉ được chia một miếng nhỏ để nếm thử hương vị, những người khác càng không cần nói – đến lượt nếm thử còn chưa có, chứ đừng nói đến được chia phần. Dù sau đó có nhi tử hiếu kính dâng thêm một chút, thì tổng cộng lại, phần được nếm cũng chẳng nhiều hơn Trần khanh khách là bao.
Những vị khanh khách khác cảm thấy hụt hẫng, ai nấy trong lòng đều có suy nghĩ riêng, nhưng vẫn giữ vẻ mặt đoan trang nghiêm chỉnh, ngồi yên lặng nghe Phúc tấn và Trắc phúc tấn cười đùa trò chuyện.
“Hòa Thân Vương phi còn hỏi vì sao ngươi không đi rèn tửu lượng đấy. Ta đành phải nói tửu lượng của ngươi yếu lắm, bị nàng chê cười mãi.”
“Ta bây giờ đang luyện tập rồi.”
“Thật sao? Tửu lượng đâu phải một sớm một chiều mà luyện ra được. Ngươi nên biết tiết chế, đừng uống quá chén.”
“Biết rồi, biết rồi.”
“Còn nữa, Vương gia dặn ta nhắc ngươi, chuyện khăn tay là một chuyện, nhưng đừng quên còn có túi hương nữa.”
“……”
“Ngươi đúng là định qua loa cho xong chuyện, phải không?” Phúc tấn nhìn phản ứng của Cao Chân Như, bất đắc dĩ chọc nhẹ vào trán nàng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play