Càn Long Đế tâm tình không yên, trong lòng phiền muộn, bèn muốn tìm một đóa hoa giải ngữ để giãi bày đôi chút.
Ban đầu hắn định ghé qua chỗ Thuần tần ngồi một lát. Nhưng nghĩ đến Tam A Ca – học hành không có chí tiến thủ, lại khiến hắn thêm buồn bực. Vì thế, bước chân đổi hướng, vòng qua mấy cung điện rồi dứt khoát ghé đến Chung Túy Cung của Quý phi.
Cao Chân Như thấy Hoàng thượng giá lâm, không nghĩ nhiều, càng không ngờ chỉ một câu nói của mình lại khơi lên bao nỗi tâm tư trong lòng hắn. Nàng đắc ý dào dạt, ngẩng đầu ưỡn ngực, cười híp mắt:
“Đương nhiên, thiếp thân là người hiểu rõ Hoàng thượng nhất.”
Càn Long Đế dở khóc dở cười, chỉ vì một câu nói vu vơ mà nàng đã bắt đầu lải nhải khoe khoang. Hắn nghiêng người, chống tay tựa vào bàn, bỗng mở miệng hỏi:
“Bảo Bình, lần trước nàng gửi thư về nhà là khi nào?”
Cao Chân Như vô thức đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT