Nhị A Ca vốn định khuyên Tam A Ca bớt tới vài lần, nào ngờ mỗi lần vừa hé miệng, Tam A Ca liền đỏ mắt, bộ dáng như sắp khóc tới nơi.
Tam A Ca vốn di truyền dung mạo của Thuần tần, từ nhỏ đã mềm mại trắng trẻo như búp bê sứ, nhõng nhẽo lại ngây ngô, khiến Nhị A Ca dù đã chuẩn bị bao lời nặng nhẹ cũng không sao nói nổi.
Không nỡ trách, chẳng đành mắng, cuối cùng hắn đành nghĩ kế khác: tránh mặt nhiều một chút, cố ý đi đường vòng, mong Tam A Ca thấy không gặp được lâu dần sẽ chán, số lần đến cũng sẽ thưa đi.
Cao Chân Như nghe xong, khựng người một chớp mắt rồi bật cười, nghèn nghẹn hỏi:
“Chuyện lớn lao gì mà phải nghĩ xa như thế? Chỉ vì chuyện này thôi sao?”
Nhị A Ca vốn đang cúi đầu ủ rũ, nghe nàng nói vậy liền đột ngột ngẩng lên, đôi mắt đen láy mở to, không dám tin:
“Ai… ai nói ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play