Càn Long Đế vì chuyện này mà đến mức hưng sư động chúng, cuối cùng còn lan sang triều đình, khiến trong triều sinh ra một phen bàn luận.
Chỉ là… Hoàng đế chưa từng mở miệng nhắc đến, cả triều văn võ dẫu có trăm mối nghi vấn trong lòng cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, âm thầm suy đoán. Không một ai dám đường đường chính chính mà hỏi thẳng một câu, nhiều lắm cũng chỉ len lén thăm dò khắp nơi.
Càn Long Đế không nói, Hoàng hậu và Quý phi Cao Chân Như đương nhiên cũng giữ miệng như bưng. Cung thất dưới quyền càng không dám nhiều lời, ngay cả người miệng nhanh như Thụy Hương cũng không dám ra cửa tám chuyện, sợ rằng chỉ lỡ miệng một câu, cái đầu trên cổ sẽ phải nói lời từ biệt với thân thể.
Nói thì nói vậy… nhưng chỉ mới chưa đầy hai ngày sau, Thụy Hương đã chạy thẳng một mạch vào cửa, vẻ mặt hưng phấn như sắp có chuyện hay:
“Chủ tử, chủ tử! Hôm nay trong cung lại nhiều thêm một vị Thường tại tiểu chủ!”
Thạch Trúc liếc mắt, khinh khỉnh: “Chẳng phải lại là một vị Thường tại thôi sao, có gì mà kinh thiên động địa?”
Phong Thường tại, hoặc tấn chức Quý nhân, mấy chuyện này trong cung đã thấy đến phát chán. Đừng nói Quý phi, ngay cả cung nữ lâu năm như Thạch Trúc cũng chẳng buồn liếc mắt lấy một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play