Hoàng hậu hơi ngừng lại, khoé mắt khẽ liếc về phía thân ảnh đang chiếm một góc không nhỏ trong điện, trong lòng bất giác thở dài một hơi — nàng suýt quên, nơi đây vẫn còn một "quả pháo chưa châm ngòi".
Huống hồ người này trong bụng còn đang mang một tiểu tổ tông, lại không thể trách mắng, càng không dám nổi giận, chỉ có thể dè dặt lấy lòng, cẩn thận dỗ dành.
Hoàng hậu âm thầm cầu nguyện ông trời phù hộ, mau mau cho xuất hiện một kẻ không có mắt bước ra, để Hoàng Thái hậu có thể trút bớt cơn giận đang âm ỉ trong lòng.
Tiếc là lần này, ông trời hình như không nghe thấy. Mọi người trò chuyện nửa buổi, không ai nhắc đến chuyện đồn đãi kia, thậm chí tên Lâm quý nhân cũng không lọt vào câu chuyện.
Hoàng hậu vừa tiếc nuối, lại vừa nhẹ nhõm. Tiếc nuối vì Thái hậu đang nổi giận lại không có nơi phát tiết, nhưng đồng thời cũng thấy an lòng — rõ ràng các phi tần đã khôn ngoan hơn, ngày tháng sau này có lẽ sẽ dễ thở đôi chút.
Hoàng Thái hậu thấy không ai đụng chạm tới chuyện thị phi, liền mân mê Phật châu trên cổ tay, âm thầm nén cơn giận xuống. Dù sao cũng có thể chờ Tiền ma ma tra rõ đầu đuôi rồi mới nổi giận cũng không muộn.
Bà vừa nghĩ vừa thảnh thơi nâng chén trà, nhấp một ngụm, ánh mắt đảo qua một vòng, dừng lại nơi các phi tần đang ngồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play