Cao Chân Như kéo tay Hoàng hậu, cùng Càn Long Đế cất bước tiến vào tửu lâu. Tỷ muội hai người đều đã nhị bát niên hoa, đặt ở thế đạo hiện nay đã tính là lớn tuổi, nhưng không chịu nổi sắc mạo quá mức diễm lệ — cho dù xiêm y mộc mạc, trang sức quê mùa, vẫn không thể che giấu được phong thái mỹ lệ động lòng người.
Vừa bước vào cửa, ánh mắt của không ít thực khách liền đồng loạt đổ dồn tới hai nàng, trong đáy mắt đều là vẻ kinh diễm. Nhưng khi tầm mắt dịch đến trên người Càn Long Đế, sắc mặt mọi người liền đồng loạt hóa thành ghét bỏ. Nhìn một thân y bào mộc mạc giản đơn, kiểu dáng quê mùa, ngay cả hoa văn cũng là cổ lỗ, nguyên liệu may vá… miễn cưỡng có thể xem là được.
Nhiều người ngắm nghía đánh giá, trong lòng thầm hâm mộ đố kỵ, nhất thời đoán già đoán non thân phận của Càn Long Đế:
— Phải chăng là một gã nhà quê phất lên từ nơi nào đó?
Sao vận khí hắn có thể tốt đến vậy, cư nhiên cùng lúc ôm được hai vị mỹ nhân như hoa như ngọc?
Trong lòng mọi người đồng loạt rơi lệ, tiếc hận không thôi. Có điều, hai vị cô nương tuổi tác không nhỏ, lại cùng phu quân ra ngoài, phần nhiều là đích thê chính phòng, cũng hoặc là tiểu thiếp được sủng ái vô cùng. Vì vậy, không ai sinh tâm đoạt người yêu, chỉ là vừa thấy ba người lên lầu, tiếng bàn tán phía dưới liền nháy mắt vang rền khắp nơi:
“Hay là đi bên ngoài dạo một chút đi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT