Nhưng khi vừa bước tới cửa Dưỡng Tâm Điện, lòng Cao Chân Như lại dâng lên cảm giác không cam tâm. Đang yên đang lành, cớ sao nàng lại phải chịu mang cái tiếng xấu như vậy?
Một phi tần nho nhỏ như nàng, sao có thể ép được bộ Công xây dựng tới ba năm mà vẫn chưa xong? Huống chi, giờ lại bị vu cho tội chiếm dụng vật tư, chậm trễ tiến độ. Nếu nàng thỉnh cầu Hoàng thượng nghiêm trị hậu cung, e rằng trong mắt một vài kẻ, đó lại thành chứng cứ xác thực cho những lời đồn đại kia!
Mà sủng phi quá mức, chẳng phải cũng là tội danh khiến quân vương mang tiếng? Cao Chân Như hiểu rất rõ chí hướng của Hoàng thượng—Ngài là bậc minh quân có khát vọng lưu danh sử sách, không thể nào dung túng cho hậu cung làm loạn, càng không để bản thân bị kéo vào vũng bùn của tiếng xấu.
Vì vậy, ngay khi bước vào Càn Thanh Cung, nàng đã đổi lại thái độ, lấy danh nghĩa tự mình nhận lỗi mà tiến cung. Chuyện hậu cung bị vu oan lần này, nàng lựa lời dẫn dắt sao cho có thể gắn liền với thanh danh sáng như tuyết của bậc đế vương, khiến người người không khỏi suy xét lại ai mới là kẻ thật sự lợi dụng thời cuộc để gây sóng gió.
Cao Chân Như không ngờ, Hoàng hậu bên kia chẳng những đã sớm nghe phong thanh, thậm chí còn có điều tra bước đầu.
“Chỉ là tạm thời biết được manh mối nơi phát ra,” Hoàng hậu dịu giọng trấn an nàng, rồi nghiêng người nhìn sang Càn Long Đế, cung kính nói: “Nhưng có vài việc, thần thiếp không tiện khẳng định, cần có Hoàng thượng tra xét mới có thể kết luận rõ ràng.”
Khóe môi Càn Long Đế khẽ giãn ra, ánh mắt sâu thẳm đảo qua người Quý phi. Nhìn nàng ngẩng cổ trông mong, đôi mắt đỏ hoe như hươu con ướt mưa, trong lòng Ngài cũng mềm đi vài phần. Vốn định để nàng hồi Chung Túy Cung nghỉ ngơi rồi sau mới xử lý, nhưng nay xem ra, cũng không thể chậm trễ thêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT