Người khác có thể mở miệng hâm mộ, chỉ riêng Vĩnh Hoàng là không thể nói ra lời. Dù sao Hòa Thân vương cũng là đến sau khi Càn Long đăng cơ mới có được địa vị như hôm nay, Vĩnh Hoàng mà nói ra, chẳng khác nào tự đem mình trở thành trò cười của thiên hạ.
Vĩnh Liễn liếc hắn một cái, trợn trắng mắt:
“Đại ca à, huynh tốt xấu cũng nên quản cái miệng của mình đi.”
Vĩnh Hoàng bị mắng mà không tức, chỉ cười cười lấy lệ, vội vàng hứa hẹn sẽ không nhiều lời nữa, đợi suy nghĩ kỹ rồi mới dám mở miệng lần sau.

Càn Long Đế thần sắc nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái bước ra từ Dục Khánh Cung, nâng bước lên bộ liễn, đoạn phân phó:
“Đi Chung Túy Cung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play