Khiêm phi thoạt nhìn nhát gan yếu ớt, thế nhưng lại hăng hái như trẻ nhỏ, cầm cần câu đong đưa trong ao nước câu cua. Vậy mà khi vừa kéo lên được một xâu cua tươi sống kẹp nhau lủng lẳng, nàng lập tức bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, suýt nữa thì ném cả cần câu xuống ao.
Hi Quý phi nhìn thấy vậy cũng sốt ruột không thôi, suýt nữa thì nhào tới đoạt lấy cần câu trong tay nàng, miệng ríu rít cười đùa, thanh âm lanh lảnh không kém đám cung nữ bên cạnh.
Ung Chính Đế đứng bên, cười tủm tỉm nhìn, tiếp nhận ly rượu ấm do cung nhân dâng lên, khẽ nhấp một ngụm, rồi ngửa đầu nhìn lên minh nguyệt treo giữa bầu trời đêm.
Đêm nay tiết trời mát mẻ dễ chịu, vầng trăng sáng mờ ẩn hiện sau tầng mây lững lờ, lại có một vẻ phong nhã riêng biệt.
Ung Chính Đế nâng tay, chậm rãi nâng chén hướng lên trời mà kính. Trong khoảnh khắc ngẩn người ấy, hình bóng của mấy gương mặt quen thuộc dường như thoáng hiện lên trước mắt, nụ cười vẫn hệt như ngày hôm qua, gần gũi đến độ khiến người ta đau lòng.
Ngay lúc hoàng đế còn đang xuất thần, tiếng cười lanh lảnh của Khiêm phi chợt vang lên bên tai:
“Quả nhiên, chỉ có ăn tết ở Viên Minh Viên mới thật sự có ý vị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT