Uyển Nhược toàn thân căng cứng, lông tơ dựng đứng, giọng run nhè nhẹ: “Ta chỉ đùa thôi... Ta cảm thấy vẫn có thể tiếp tục học mà.”
Tạ Tiện Dư khẽ cúi người, dáng vẻ như muốn hôn nàng, giọng trầm thấp pha lẫn ý cười: “Ngày khác lại học.”
Uyển Nhược vội vàng duỗi tay chống lên ngực hắn, ánh mắt kiên định, tựa hồ không hề lay chuyển: “Đã nói hôm nay học, vậy thì hôm nay phải học xong. Bây giờ ngươi còn chưa chán ghét ta thì mới bằng lòng dạy. Về sau nếu thật sự không còn kiên nhẫn, lại chê ta vụng về, chẳng biết chút gì… thì ta phải làm sao bây giờ?”
Hắn nghiêng đầu nhìn nàng, trong mắt hiện lên tia bất ngờ hiếm thấy. Trên gương mặt nhỏ nhắn kia, hắn lần đầu nhìn thấy một vẻ nghiêm túc cầu học xen lẫn lo lắng, như một đóa hoa dại dưới ánh chiều tà, yếu ớt nhưng kiên cường, khiến lòng người xao động.
Hắn khẽ thở dài, nhẹ gật đầu: “Được.”
Hắn đứng dậy, cầm lấy ly trà lạnh trên bàn uống cạn, như thể muốn dằn xuống những xúc cảm hỗn loạn đang cuộn trào.
“Nếu đã muốn học thì phải nghiêm túc, đừng có kêu tay đau chân mỏi gì nữa.” Hắn lạnh giọng, vẻ mặt nghiêm nghị, còn hơn cả lão phu tử trong học đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play