Uyển Nhược vạn lần không ngờ, đường trở về phủ lại gian nan đến thế, càng không nghĩ sẽ tình cờ chạm mặt Giang Tuyết Quân nơi khúc quanh hoa viên.
Nàng vội vã thi lễ, nhẹ giọng nói: “Giang cô nương.”
Giang Tuyết Quân mỉm cười, ánh mắt nhu hòa nhưng cũng mang vài phần dò xét: “Hôm qua thi hội, sao ta không thấy Hứa cô nương đến nhỉ?”
Uyển Nhược cúi đầu đáp: “Ta đã bị bệnh mấy ngày nay, thân thể suy yếu, không tiện lộ diện. Giang cô nương quan tâm, thật cảm kích.”
Sắc mặt nàng vẫn còn tái nhợt, giọng nói nhẹ như sương, nhìn qua quả nhiên là chưa hoàn toàn bình phục.
Giang Tuyết Quân tỏ vẻ lo lắng: “Ta thấy Hứa cô nương có chút tiều tụy, là nhiễm phong hàn sao?”
Uyển Nhược khẽ gật đầu: “Vâng, chỉ là cảm lạnh, hôm nay thấy đã đỡ hơn đôi chút nên mới ra ngoài dạo một vòng. Ta định đến rừng đào hái ít cánh hoa đem về nấu dược thiện. Lão phu nhân thích món ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play