Một đám người vây quanh bếp lò, một tay dùng đũa kẹp lấy thịt bò, một tay khác cầm lấy màn thầu của phu thê Trần thị bắt đầu gặm.
Nữ tử là người giang hồ, từ trước đến nay hành sự luôn thoải mái, thêm cả việc mớ thịt này là của nàng ta bỏ ra, không có gì cố kỵ, lúc này đã mặc kệ lễ nghi cùng hình tượng gì đó, thoải mái ngoạm lấy một miếng thịt lớn.
Ban đầu, cả nhà Trần Hán còn có chút câu nệ, dù sao bọn họ cũng chỉ đóng góp màn thầu vào, tiên sinh cùng nữ hiệp lại vốn là người có ân với mình, hiện tại còn phải nấu cơm cho cả nhà bọn họ, tự cảm thấy băn khoăn.
Tuy nhiên, trù nghệ của Tống Du đã đi trước thời đại này, mỹ thực trước mắt, một chút câu nệ ấy cũng đã giảm đi mấy phần.
Tay nghề Tống Du thật sự không còn gì để nói.
Đừng nói ở thời đại này, cho dù là ở kiếp trước, gia vị đã nhiều lại còn đa dạng như vậy, nguyên liệu nấu ăn phong phú lại dễ kiếm, tin tức giao lưu qua lại thuận tiện, nhưng trình độ nấu nướng của cả nước vẫn cao thấp không đều, không thiếu những nơi mỹ thực thiếu thốn.
Tất cả mọi người không muốn thừa nhận tỉnh của mình nấu ăn không ngon, nhưng phần lớn đều tán thành một ít người ở các tỉnh khác nấu ăn ngon hơn.
Chớ đừng nói chi là ở cái niên đại này.
Thậm chí Tống Du còn tốn không ít tiền mua hương liệu, thời đại này chủ yếu vẫn là những gia đình giàu có mới dùng hương liệu để nấu nướng, những người dân bình thường ngay cả muối cũng phải dùng tiết kiệm, ai lại chú ý nhiều như thế?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play