Ánh nắng dần dần xua tan những hạt sương vào sáng sớm.
Thái dương bắt đầu có chút chói mắt.
Tống Du ngẩng đầu nhìn lên, lúc này đã là giữa trưa, thế là tìm một nơi thích hợp để dừng lại, gỡ túi ống xuống, thả cho ngựa tự đi nghỉ ngơi ăn cỏ, còn bản thân thì đi tìm chút củi khô, dựng lò, nồi ra, lại lấy một vật được bao bọc bởi tần tần lớp lá chuối ra.
Gỡ bỏ từng lớp lá chuối ở bên ngoài, bên trong hai cân thịt trâu mua lúc sáng, hắn có nhờ đồ tể cắt gọn giúp mình.
Thịt bò có màu đỏ và sáng bóng, chất thịt nhìn vô cùng tốt.
Trong thời đại này, không phải ở nơi khác không thể ăn được thịt bò.
Đại Yến có một luật lệnh “Cấm tự mình giết mổ trâu cày”, quy định này không phải giả, hiện tại cũng đang được thi hành, nhưng việc thi hành luật pháp thì lại không đúng chỗ.
Thứ nhất, phải căn cứ vào tình hình ở mỗi địa phương, mỗi nơi đều có tình huống khác biệt, có một số địa phương không cho người ta ăn thịt bò thì khác nào không cho người ta sống, thiên tử cũng không thể làm việc không nói lý lẽ như vậy.
Thứ hai là, phạm vi bao quát của luật lệnh này cũng có hạn chế, “Tự mình”, “Giết” cùng “Trâu cày” là ba cái điều kiện song hành, cũng không dễ phạm phải, dùng pháp lệnh “Cấm tự mình giết mổ trâu cày” để thuyết minh ăn thịt trâu bò là phạm pháp, ăn không được thịt bò cũng không thành lập.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play