Trong không khí trang nghiêm của Hồng Lư Tự, tiếng xướng lễ vang vọng. 
Hoắc Giác, đầu đội mũ quan "tam chi cửu diệp" (ba cành chín lá), bước ra khỏi hàng, cúi mình quỳ xuống.
Ánh nắng ban mai lướt qua cung điện nguy nga, đậu lại trên người thiếu niên trẻ. 
Hắn có vẻ mặt trầm tĩnh, dáng người thẳng như cây tùng, tỏa ra khí khái bất khuất dưới ánh mặt trời.
Thành Thái Đế ngồi thẳng trên ngai vàng giữa đan bệ, ánh mắt xuyên qua không gian dừng lại trên người Hoắc Giác. 
Hắn không nhìn rõ diện mạo của vị Trạng Nguyên tân khoa này, chỉ cảm thấy người này có phong thái cực kỳ xuất sắc, ẩn chứa khí khái của những danh sĩ thời trước.
Từ khi còn là Tứ hoàng tử, Thành Thái Đế từng gặp một người có lời nói cử chỉ vô cùng phong nhã. Trong lòng Thành Thái Đế, người đó thậm chí còn chói mắt hơn cả phụ hoàng. Đó chính là Thái tử thái phó kiêm Nội các thủ phụ Vệ Hạng, người có tài hoa vô song nhưng luôn khiêm tốn và ôn hòa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play